Nghe vậy, Kỷ Lăng nhíu mày quay đầu: “Mẹ đừng xằng bậy, người ta còn đang đi học, mẹ nhúng tay vào làm gì?
Thấy con trai xụ mặt, Chúc Anh lại hơi chột dạ, giọng nói cũng nhỏ hơn hẳn: “Thì mẹ sợ bị người khác giành mất chứ sao.
Mấy hôm trước có người đến nhà thám thính tình hình của con bé, các cụ nói rất hay, một nhà có con gái trăm nhà xin cưới, chúng ta không để bụng một chút, lỡ bị người khác giành mất thì sao?
“Nhưng cũng không thể xằng bậy kiểu đó. Hai nhà là hàng xóm, hai bên lại quen biết nhau, mẹ đến đây để giúp cậu chứ không phải là thêm phiền phức cho nhà cậu.
Con biết chuyện của con khiến mẹ lo lắng, nhưng con có thể tự xử lý chuyện của mình, mẹ không cần bận tâm lung tung kiểu đó, con không thích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây