Trong mắt cô bé, người duy nhất còn thương mình ở nhà là mẹ, cô bé không muốn mẹ buồn.
Sau khi tiễn bước hai mẹ con, Phương Mẫn lo lắng nhìn về phía Kim Tú Châu, hỏi: “Cô có tìm được việc làm không?
Không phải cô ấy coi thường Kim Tú Châu, mà hiện tại thật sự rất khó để tìm được việc làm, nhất là họ còn sống trong quân khu, ngày thường không ra ngoài.
Tuy rằng bên ngoài đồn rằng sắp xây nhà xưởng, nhưng cô ấy đã hỏi chính ủy, còn lâu mới bắt đầu khởi công. Tiền Ngọc Phượng không biết chữ, muốn tìm được việc làm e rằng hơi khó.
Kim Tú Châu mỉm cười, sợ cô ấy lo lắng nên giải thích kế hoạch của mình cho cô ấy nghe: “Uông Linh đã thăng chức lên giám đốc nhà máy dệt may, chị ấy muốn hợp tác với tôi, sau này tôi sẽ vẽ hoa văn trang trí cho nhà máy của chị ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây