Uông Linh lưỡng lự chốc lát rồi nói: “Chị muốn hết.
Kim Tú Châu ngước mắt nhìn Uông Linh, dự đoán có lẽ bà ta còn chưa có kế hoạch rõ ràng. Trong lòng cô đã có dự tính, bèn lộ vẻ rối rắm trên nét mặt. Uông Linh lập tức nhận ra, ngập ngừng hỏi: “Sao vậy? Chất vải này không ổn hả? Em có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi, chị không sao đâu.
Kim Tú Châu im lặng trong chốc lát rồi nói một cách uyển chuyển: “Có những lời nói có lẽ sẽ không được êm tai cho lắm, nhưng em nghĩ chị cố ý chạy đến đây chia sẻ tin vui này với em, còn nhờ em vẽ tranh cho nhà máy, có thể thấy được chị thật sự coi em là người một nhà, vậy thì em cũng nên coi chị như người một nhà mới phải.
“Đó là tất nhiên. Em nói đi, chị sẽ không giận đâu.
“Chị à, theo ý em thì chị lên chức giám đốc nhà máy hoàn toàn dựa vào thực lực của chị, chị có tài năng cũng có ý tưởng, là người sẽ làm được việc thực sự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây