Lưu Cần thở dài, mệt mỏi nói: “Đủ rồi, con không thể ít nói mấy câu hả? Về phòng ngủ của con đi, cái nhà này vẫn do cha làm chủ.
Lưu Ái Hoa hoàn toàn không sợ ông ta, khoanh tay trước ngực nói: “Tôi cứ đứng đây đấy. Một là tôi ở đây, hai là tôi cũng bỏ đi luôn.
Lưu Cần không lên tiếng, ông ta không muốn mất cả hai đứa con gái.
Lưu Ái Hoa cười lạnh một tiếng.
Tống Tiểu Như bưng ghế lại gần cho Giang Minh Xuyên và Kim Tú Châu ngồi xuống. Giang Minh Xuyên không thèm để mắt tới trò hề của hai cha con nhà họ Lưu, nói thẳng: “Chúng ta tính sổ chuyện năm xưa đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây