Nghe thấy động tĩnh, Lưu Cần chạy vào phòng ngủ, thấy một đống ngổn ngang trên mặt đất, đang định lên tiếng thì bỗng thấy con gái út quay sang nhìn mình bằng ánh mắt đe dọa.
Ông ta khựng lại, lời nói đến bên miệng biến thành: “Cảnh Chi, con là chị gái, con nhường em gái một chút.
Nghe vậy, đôi mắt Lưu Cảnh Chi thoáng chốc đỏ hoe, đôi môi run rẩy.
Rõ ràng cô không làm sai điều gì, tại sao lại cứ bắt cô phải nhường em gái, mà không phải là kêu em gái tôn trọng cô một chút?
Lưu Ái Hoa đắc ý nhìn chị gái. Cô ta hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên: “Chị cút ra ngoài cho tôi, tôi không muốn ngủ chung phòng với chị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây