Phan Quân lại kêu khát hai tiếng, Chung Tuyết không nghe thấy. Phan Quân hung tợn nhìn cô: “Sao? Còn nhớ mãi không quên người ta hả? Cho rằng anh ta làm chỗ dựa cho cô thì cô có thể trèo lên đầu tôi chứ gì?
Anh ta có thể ở lại đây bao lâu? Cô là người đàn bà của tôi, tôi muốn đối xử với cô thế nào thì đối xử với cô thế ấy, ngay cả cha mẹ cô cũng không quản được, Giang Minh Xuyên là cái đinh gì!
Anh ta bị đánh gãy hai chiếc răng, lưỡi cũng đau, nói chuyện mơ hồ không rõ.
Thân thể Chung Tuyết bỗng cứng đờ, nghĩ đến cha mẹ không biết tung tích của mình, lại nghĩ đến Giang Minh Xuyên vừa vạch trần bộ mặt dối trá của cha mẹ chồng.
Trước ngày hôm nay, cô vẫn còn ôm một tia hy vọng, hy vọng một ngày nào đó, cha chồng sẽ nể tình cô đã làm trâu làm ngựa cho cái nhà này mà giúp cha mẹ cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây