Mỗi ngày đi theo bên cạnh Kim Tú Châu, Phó Yến Yến thường xuyên nghe cô và thím Tiền tán dóc, cho nên đều biết rõ tính nết của các vợ lính trong bộ đội, cũng biết Lưu Hồng Nguyệt là hạng người gì, lòng dạ hẹp hòi, hay ghen ghét người khác, nhưng sự xấu xa của bà ta lộ rõ bên ngoài, ví dụ như trực tiếp đi tìm lãnh đạo của tiểu đoàn trưởng Thích để càn quấy vụ đi học trường quân đội, hoặc là đến tận nhà cãi nhau với người khác…
Đầu óc của bà ta cũng không được thông minh cho lắm, chuyện tố cáo này, nếu không ai nhắc nhở bà ta thì cảm giác như bà ta sẽ không bao giờ nghĩ ra.
Sau khi nghĩ thông suốt chuyện này, Phó Yến Yến không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Cô bé chợt nhớ lại kiếp trước, kiếp trước thanh danh của cô bé và Kim Tú Châu trong bộ đội càng ngày càng kém, chỉ cần bước ra khỏi cửa, ai thấy hai mẹ con họ cũng sẽ chỉ trỏ. Có phải chuyện đó cũng liên quan đến Triệu Vận không?
Thấy con gái cúi đầu im lặng, Kim Tú Châu cho rằng cô bé nghe không hiểu, bèn vươn tay xoa đầu cô bé: “Con còn nhỏ, không hiểu cũng không sao, mẹ cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây