Sau này đến đây, may mà nhờ lãnh đạo anh minh, mở lớp xóa mù chữ để em được học chữ. Nếu người khác có thể sáng tác văn chương thì em cũng sẽ nhất định làm được. Nhờ tinh thần không chịu bỏ cuộc ấy, em ngồi viết lách trong nhà suốt ngày, lật báo chí đến nỗi sắp nát bươm, thế mà lại thật sự được người ta coi trọng.
Con người Uông Linh dễ mềm lòng, nghe câu chuyện của Kim Tú Châu, bà ta có thể tưởng tượng được cô từng chịu nhiều đau khổ cỡ nào, nhưng trong lòng bà ta vẫn kính nể nhiều hơn. Lời khen ngợi vừa rồi, bà ta cũng không phải nói dối, thật sự cảm thấy Kim Tú Châu khiến đám vợ lính được nở mày nở mặt.
“Bây giờ coi như có kết quả tốt đẹp, phải rồi, em có thiếu giấy không? Chị quen biết với lãnh đạo nhà máy giấy, có thể nhờ họ lấy một ít cho em.
Kim Tú Châu rất kinh ngạc: “Chị dâu còn quen biết với người của nhà máy giấy cơ à?
“Chứ còn gì nữa, đó là bạn cùng trường với chị, quan hệ thân thiết lắm…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây