Thế mà cô vừa lo lắng mong chờ, vừa cố gắng vẽ tranh tỉ mỉ hơn, còn mượn mấy cuốn sách, nghiêm túc nghiên cứu đặc điểm và phong cách của tranh vẽ trên sách.
Thấy cô khắc khổ như vậy, cả nhà không dám quấy rầy cô. Ban đầu Giang Minh Xuyên còn không coi trọng, bây giờ cũng dần dần chủ động thu thập thông tin tòa soạn báo giúp cô, ví dụ như tòa soạn báo nào thích loại văn chương nào hơn, tòa soạn báo nào thiên vị phong cách nào hơn, sau đó dựa theo những thông tin đó để phân tích giúp cô xem nên vẽ loại tranh nào.
Trong lúc đủ loại cảm xúc phức tạp lan tràn trong lòng, Kim Tú Châu nhận được phong thư hồi âm đầu tiên của tòa soạn báo.
Lá thư đó là do Phương Mẫn lấy giúp cô. Kim Tú Châu đang may quần áo cho Hạ Nham trong nhà, không biết Hạ Nham ngồi loại ghế nào mà cứ mài rách đũng quần, lúc trước Kim Tú Châu còn dùng loại chỉ trùng màu để vá quần khiến người ta không nhận ra, nhưng bây giờ cô đã học được cách nhàn hạ, trực tiếp cắt một mảnh vải lấp vào là được, mỗi bên một mảnh vá to, còn có màu khác nhau.
Dù sao thì rất nhiều đứa bé đều mặc quần áo kiểu đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây