Ngọn gió mát thổi phất phơ làm váy áo tung bay.
Nhan sắc thiếu nữ xiêm y xanh kia còn kiều diễm hơn cả hoa sen trong hồ.
“Thiếu gia đang nhìn gì vậy?” A Phúc đặt quả điểm tâm lên bàn, nhìn theo ánh mắt của thiếu gia, “Đây không phải là Lâm tiểu thư sao?”
Thẩm Chính đặt chén trà xuống: “Sao ngươi biết?”
“Lần trước thiếu gia nhận thân yến, Lâm tiểu thư cũng đến Thẩm phủ làm khách.” A Phúc đáp lời, “Hôm đó thiếu gia không phải đã uống say sao, ta đi khắp nơi tìm thiếu gia mà không tìm thấy. Cuối cùng là nha hoàn của Lâm tiểu thư tìm được ta, ta mới gặp được thiếu gia đang say bất tỉnh nhân sự ở dưới cây hải đường trong hậu viện. Nếu không nhờ Lâm tiểu thư, hôm đó thiếu gia nhất định sẽ cảm lạnh sinh bệnh, còn chưa tử tế cảm tạ Lâm tiểu thư đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây