Mặc kệ các phu nhân Tào gia phản đối như thế nào thì Tào Đức Phúc cũng đã quyết tâm.
Tào gia nhà hắn không phải là thư hương thế gia nhiều quy tắc, nâng tiểu thiếp lên làm chính thê cũng không hề vi phạm quy củ của Tào gia.
Thạch Đầu là nhi tử duy nhất của hắn, nếu có thể đọc sách tốt thì sau này đi theo con đường làm quan, ngược lại học không được thì cũng sẽ kế thừa sản nghiệp của tổ tiên, về mặt thân phận của hài tử này không thể để người ngoài đàm tiếu.
Chờ khi Thạch Đầu lớn lên cũng đã là mấy chục năm sau, lúc đó làm gì còn ai nhớ rõ Mạnh di nương từng là một nha hoàn?
Sau khi khách khứa đã tới đủ thì Tào Đức Phúc từ trong phòng bước ra, đứng trên bậc thang, ho một tiếng rồi nói: “Cảm tạ các vị bận rộn như vậy mà vẫn dành thời gian đến tham gia hỉ tam tửu của nhi tử nhà ta, chư vị cũng là chỗ quen biết của Tào gia ta, chắc cũng đã nghe qua chuyện phu nhân Tề thị cùng quản gia cấu kết với nhau, mưu đồ mưu đoạt gia sản của tổ tiên Tào gia ta, một tháng trước ta đã cho nàng ta một phong hưu thư rồi đuổi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây