“Ngươi quá ngây thơ rồi.” Tề thị không chút lưu tình giội một gáo nước lạnh, “Bốn vạn lượng bạc, ngươi biết là bao nhiêu tiền không, toàn bộ lấy ra mua máy dệt vải, quả thật chính là trò đùa! Tào gia có phường dệt vải của mình, tơ tằm sau khi được thu hoạch thì vận chuyển hết đến phường dệt vải là được, không cần ngươi quan tâm...”
Nàng ta nói được nửa câu, đột nhiên sửng sốt.
Bởi vì nàng ta nhìn thấy dưới bóng cây bên cạnh xuất hiện một thân ảnh quen thuộc.
Tào Bình!
Tên cẩu vật này làm sao đi theo đến thôn Đại Hà rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây