Thoáng cái đã ba ngày trôi qua, sáu bảy mẫu ruộng nước toàn bộ đã cấy xong, mà Tào Oánh Oánh cũng đến lúc phải lại mặt rồi.
Sáng sớm, Trình Loan Loan đã hỗ trợ chuẩn bị lễ lại mặt. Tào gia là nhà giàu, lễ lại mặt không thể quá keo kiệt được. Nàng chuẩn bị bảy tám món mỗi thứ một ít, khi Triệu Nhị Cẩu đem lễ lại mặt chuyển lên xe ngựa, nàng kéo tay nhị nhi tức ngồi bên cạnh giàn hoa.
Tào Oánh Oánh nhu thuận ngồi xuống: “Nương có chuyện muốn phân phó sao?”
“Ngày con và Nhị Cẩu đại hôn, buổi tối có Dương bà tử hầu hạ con có tới thôn Đại Hà một chuyến.” Trình Loan Loan đem sự tình trải qua kể lại một lần: “Hiện giờ Mạnh di nương đang ở huyện nha huyện Bình An dưỡng thai, thân thể đã khôi phục lại, lần này con trở về Tào phủ, định xử lý chuyện này như thế nào?”
Tào Oánh Oánh đã từ trong khiếp sợ ban đầu khôi phục lại, khóe môi nàng mím chặt: “Không nghĩ tới nàng ta lại thật sự ngay cả một hài tử chưa xuất thế cũng không dung được, Hồng nhi đã tám tuổi rồi, dù thế nào cũng sẽ không bị một thứ đệ mới sinh ảnh hưởng địa vị, vì sao nàng ta nhất định phải hạ độc thủ này... Lần này nhân chứng vật chứng đều đủ cả, nhất định con phải vạch trần hành vi độc ác của nàng ta với phụ thân!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây