Trên mặt Trình Viên Viên vốn không có biểu tình gì, vừa nhìn thấy Trình Loan Loan, liền nở nụ cười, bước nhanh tới.
Nam nhân bên cạnh nàng nhanh hơn một bước, xách hộp quà, đi về phía Trình Loan Loan: “Loan Loan, sao ngươi không biết tỷ phu ta được? Nhưng mà nói tiếp, chúng ta quả thật cũng đã nhiều năm không gặp rồi, cũng trách ta, quá bận rộn, vẫn không rút ra được thời gian tới Trình gia. Nhưng ta làm tỷ phu phải nói một câu, Loan Loan ngươi không phải đã trở thành Tuệ Nhũ nhân sao, nghe nói còn là thất phẩm, cũng là làm quan rồi, sao không mời thân thích trong nhà ăn một bữa tiệc rượu chứ, sao hả, ngươi đây là chướng mắt tỷ phu như ta à?”
“Trình gia chúng ta cũng không mời ngươi tới đây!” Trình lão thái thái chợt đứng dậy: “Họ Lưu kia, ngươi đi ra ngoài cho ta!” Lưu Khôi lập tức bày ra vẻ mặt xin khoan dung: “Nương, lúc trước là con sai rồi, không phải là con cũng là có nỗi khổ tâm sao. Chiêu nhi đọc sách nhiều năm như vậy, cũng không làm ra được thành tích gì. Năm nào cũng tốn một đống bạc, nếu là người thì đều chịu không nổi... Con biết sai rồi, xem này, con cố ý mang lễ vật tới…”
Khuôn mặt Trình lão thái thái nghiêm túc lạnh lùng.
Chiêu nhi bọn họ bắt đầu đọc sách từ năm ba tuổi, chỉ cần là người Trình gia, đều phải giúp đỡ một phen. Trước kia nhị khuê nữ rất hiểu chuyện, trong nhà có bao nhiêu tiền liền mang đến nhà mẹ đẻ bấy nhiêu tiền. Đại khuê nữ cũng nguyện ý bỏ tiền ra, nhưng gả cho nam nhân này lại quá keo kiệt, một đồng tiền cũng không muốn cho. Mỗi lần đều là đại khuê nữ lén lút lấy lương thực từ trong nhà đến trợ cấp nhà mẹ đẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây