Sau khi quán ăn khai trương, hấp dẫn không ít quan sai tới đây dùng cơm.
Những quan sai này đều là người triều đình phái tới quản lý mỏ than. Một đám rời xa quê hương, bổng lộc đương nhiên sẽ không thấp, nhưng các hạng mục quản lý mỏ than bên này còn chưa thành hình, đầu bếp mời tới là để nấu cơm riêng cho Ngô đại nhân, có thời gian mới nấu cho bọn họ một nồi cơm lớn. Mùi vị kia, đương nhiên là một lời khó nói hết, vì thế bọn họ đồng loạt đến quán ăn của nhà cũ Triệu gia ăn cơm.
“Từ mỏ than đến chỗ tàng cây hòe lớn vẫn còn hơi xa.” Trình Loan Loan mở miệng nói: “Nương, mọi người có nghĩ tới, thuê một cửa hàng ở trong chợ thôn không?”
Lúc trở về nàng đã nhìn thấy chợ bên kia đã thành hình, hai dãy nhà gạch ngói xanh đối diện nhau, xây hai tầng, dưới bầu trời xanh mây trắng trôi lững lờ rất là tráng lệ.
Trước mắt các căn nhà đã xây dựng xong, đang lát gạch thô trên mặt đất, lối vào cũng phải lát gạch, còn phải trồng thêm mấy cây xanh để tăng thêm cảm giác cảm giác xanh tươi, nhìn tổng thể cũng đẹp mắt hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây