Lồng ngực của Triệu lão thái thái khẽ động: “Cày bừa vụ xuân đã gần tới, càng về sau thì chuyện đồng áng sẽ càng bận, người trong thôn sợ là loay hoay đối phó cũng không có đủ thời gian, nếu nhà chúng ta có thể lo tốt chuyện cơm nước, nhóm phụ nhân và hán tử đó có thể tới mua hay không?”
Văn thị dừng một chút không mở miệng, vào thời điểm năm trước người trong thôn đều thà ăn rau dại cũng không thể cầm bạc đi mua đồ ăn nhà người khác về ăn, đây không phải lãng phí tiền sao?
Nhưng năm nay nhờ có mỏ than đá, dường như mỗi nhà đều kiếm được bạc, người chịu tiêu bạc cũng nhiều lên.
Chỉ là có chấp nhận bỏ bạc ra để mua một bữa cơm hay không thì nàng ấy không dám chắc.
Triệu lão thái thái cùng Văn thị đồng thời nhìn về phía Trình Loan Loan.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây