“Đại nhân, không xong rồi!”
Hạ Viêm mang theo tùy tùng vội vã vọt vào sảnh lớn.
“Bắt đầu từ buổi chiều ngày hôm qua, trong thành của trấn Bình An đột nhiên lưu truyền một câu chuyện xưa, đem thôn Đại Hà đổi thành thôn Thanh Vân, đem Hạ đại nhân đổi thành Chu đại nhân…Đám điêu dân đó dám công khai nghị luận mệnh quan triều đình, đây là ngại mạng mình quá dài sao? Đại nhân, xin cho tiểu nhân đến đó, bắt hết những tiên sinh kể chuyện này lại, từ từ hỏi tội!”
Hạ Viêm phất phất tay: “Nếu bản quan đánh động dân chúng như vậy, đám điêu dân không chừng còn tưởng rằng bản quan chột dạ. Chuyện của thôn Đại Hà trong một ngày ngắn ngủn đã truyền tới trong thành, bản quan cũng không tin không có người nào đó quạt gió thêm củi…”
Hắn ta vuốt cằm nghĩ nghĩ: “A, Tuệ Nhũ nhân, nữ nhân này thật là có chút thú vị, làm sao đây, nàng chính là muốn lợi dụng mấy tiên sinh kể chuyện đó cho bản quan một đòn trí mạng sao? Hạ gia là thế gia trăm năm, ở kinh thành đã từng gặp qua nhiều gió tanh mưa máu mà vẫn đứng vững như núi, một chút lời đồn đãi mà đã đánh bại bản quan, thật là buồn cười.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây