Lý chính ngửi thấy mùi thơm, nuốt một ngụm nước bọt: “Nương Đại Sơn, tay nghề này của ngươi thật sự không chê chỗ nào được hết...”
“Đều là do tức phụ Đại Sơn làm ra, ta cũng chỉ động khẩu, nếu chân chính động thủ liền thành một mớ hỗn độn.” Trình Loan Loan cười mở miệng: “Lý chính thúc, nhanh chóng tranh thủ còn nóng đưa qua đi, nguội thì không ngon nữa đâu.”
Tất cả đồ ăn đều múc vào trong chén nhỏ đậy lại rồi đặt vào trong giỏ, đậy nắp, xách đến bên nhà Ngôn chưởng quỹ.
Đến lúc sắc trời chạng vạng, lý chính vẻ mặt vui mừng quay lại trả chén: “Nương Đại Sơn, Hạ đại nhân rất hài lòng, nói ngày mai hắn cũng ăn mấy món ăn này, đây là tiền ăn huyện lệnh đại nhân đưa.”
Hắn cầm một thỏi bạc mười lượng đặt ở trên bàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây