Nghe được những lời nghị luận bên ngoài, lý chính ho một tiếng, hắn biết chuyện này không giấu được, mà hắn cũng không có ý định giấu diếm, chắp tay sau lưng đi ra ngoài, còn khép cổng lại.
“Nói vậy là tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú với tảng đá màu đen trên núi, vậy ta liền nói thẳng ra luôn, thứ này gọi là ô kim thạch, nghe cái tên này thôi là đã biết đây là thứ quý giá rồi.” Lý chính nhìn về phía mọi người, thanh âm uy nghiêm: “Cho dù là ai phát hiện ô kim thạch ở bất cứ chỗ nào, coi như là phát hiện ở dưới gầm giường nhà mình thì thứ này cũng thuộc sở hữu của triều đình, bất cứ ai cũng không được phép vụng trộm lấy đi.”
Trương Vô Lại đang muốn phản bác.
Lý chính liếc mắt trừng qua: “Sở dĩ ta lấy là bởi vì thôn chúng ta đang thiếu củi khô để đốt, nếu tuyết lớn không ngừng, sẽ thiếu củi. Thời tiết lạnh như vậy, không đốt củi sẽ bị chết cóng. Vì mạng sống của mọi người, lão già ta chỉ có thể vi phạm luật lệ triều đình lấy ô kim thạch. Chờ đường núi thông, ta sẽ tự mình hướng về huyện lệnh đại nhân thỉnh tội.”
Triệu lão thái thái có chút sợ hãi nói: “Tự lấy đồ của triều đình liệu có thể bị chém đầu không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây