Tôn thị cũng không cảm thấy ngượng ngùng chút nào: “Trong bụng con không phải cũng có một đứa sao, một người ăn cho phần của hai người, cũng không có nhiều…Nhưng mà mỗi năm nương đều làm ít thịt khô, năm nay sao lại không có, vậy nhà ta ăn tết bằng gì.”
Nhắc tới chuyện này, Triệu lão thái thái cũng buồn bực.
Bà mỗi ngày đều bận rộn ở phường xa phòng, lấy đâu ra thời gian lên trấn trên mua thịt, vốn dĩ tính toán lúc công việc tạm ngưng thì đi, kết quả đầu tiên là bệnh dịch bùng nổ, sau đó là tuyết lớn, lúc này đường ra khỏi thôn cũng bị chặn lại, năm nay chắc chắn là không có cách nào làm được thịt khô.
Nhưng mà ăn tết không có thịt, cảm giác vẫn là thấy thiếu thiếu thứ gì đó.
Triệu lão đầu tử buông đũa nói: “Năm trước mùng một cũng có tuyết rơi, ta vẫn có lên núi một lần, các ngươi có nhớ được đã xảy ra chuyện gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây