Viên sư gia kinh ngạc: “Nhưng đại nhân, dược liệu không đủ, ta đã hỏi đại phu của Nhân Đức Đường, nói là tất cả dược liệu toàn thành cộng lại cũng chỉ đủ dùng thêm ba ngày năm ngày nữa mà thôi, phân một ít ra ngoài cho lưu dân, chỉ hai ngày liền hết sạch...”
“Đổi phương thuốc.” Thẩm huyện lệnh rút tờ giấy kia ra: “Kim ngân hoa và liên kiều ở khu vực huyện Bình An có thể tìm được. Còn hoàng kỳ cứ dùng tạm trước đã, thiếu thì ta sẽ tìm cách…”
Kim ngân hoa và liên kiều rất phổ biến, trên núi trong thôn có thể tìm được, nhưng hoàng kỳ là dược liệu phương Bắc, là từ phương bắc thu mua mang đến đây. Y quán trong thành không có khả năng dự trữ quá nhiều, nhiều nhất là năm ngày, hoàng kỳ cũng khô kiệt.
Viên sư gia cầm phương thuốc có chút chần chờ: “Phương thuốc này, là vị đại phu nào viết ra?”
“Đương nhiên là thẩm ta Tuệ Nhũ nhân.” Thẩm Chính từ cửa đi vào: “Thẩm có thể đem phương thuốc này giao lên, chứng tỏ đã làm thí nghiệm, thực sự có hiệu quả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây