“Nương Đại Sơn, lời nói này của ngươi có chút không thích hợp.” Giọng nói sắc nhọn của Trương bà nương vang lên: “Nếu ngươi cắt xén lương thực mà chúng ta giao lên thì làm sao bây giờ, thời buổi này, lương thực còn quý hơn vàng, ta không tin tưởng ngươi được.”
Trong lòng mụ ôm nhi tử của mình là Trương Đại Cường, bộ dáng khoảng chín tuổi, vẫn ho khan không ngừng.
Trình Loan Loan nhướng mắt lên: “Nếu như vậy thì Trương bà nương mang nhi tử về nhà đi, Vương Vĩnh Thành, ngươi sắp xếp người canh giữ cửa lớn của Trương gia, không cho bất cứ người nào trong nhà bọn họ ra vào, tất cả hậu quả, Trương gia tự mình gánh chịu.”
“Ngươi!” Trương bà nương trợn tròn hai mắt: “Ngươi cũng quá độc đoán, ngươi là Tuệ Nhũ Nhân thì ghê gớm lắm sao?”
“Tuệ Nhũ Nhân vốn rất ghê gớm.” Lý chính lạnh lùng nói: “Trương gia nếu không nghe sự sắp xếp của thôn, vậy thì thành thật ở trong nhà cho ta, nếu dám trộm chạy ra, lão tử lập tức đuổi cả nhà các ngươi ra ngoài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây