“Nói bậy nói bạ!” Ngôn chưởng quỹ hừ một tiếng: “Quả thật Ngôn mỗ ta không biết làm ăn, nhưng cũng sẽ không đem toàn bộ số tiền còn lại trong nhà vứt sạch. Ta ấy à, ta mua ruộng ở thôn Đại Hà này, sau này không làm ăn nữa, chỉ tập trung làm ruộng, sĩ nông công thương mà, làm nông dân so với làm thương nhân thoải mái hơn nhiều.”
Đám người tò mò đến cực điểm, tuy nói nông hộ so với thương hộ có địa vị cao hơn một chút, nhưng thế nhân vẫn nguyện ý kinh thương hơn.
Bởi vì kinh thương có thể kiếm tiền, kiếm được tiền có thể mua lương thực, so với trồng trọt dễ dàng thoải mái hơn nhiều.
Mấy người quen biết Ngôn chưởng quỹ cũng lôi kéo bắt chuyện, Ngôn chưởng quỹ cũng là biết gì nói nấy.
Trình Loan Loan bưng chén trà, tâm tư khẽ động.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây