“Hôm nay nhà chúng ta có đại hỉ sự, vốn nên mở tiệc chiêu đãi cả thôn. Nhưng trước đó cũng không có chuẩn bị, lúc này không xử lý được.” Trình Loan Loan xin lỗi cười nói: “Không bằng mời mọi người ăn sủi cảo đi, sủi cảo bột mì trắng nhân thịt heo, bao no, có được không?”
Bạn già lý chính không đồng ý: “Cả thôn hơn một ngàn người, mỗi người một miếng sủi cảo cũng đã có thể ăn cho ngươi nghèo đi rồi. Quên đi, mọi người mỗi người uống một ngụm nước coi như là dính chút hỉ khí rồi.”
“Nương Đại Sơn chúng ta bây giờ là cửu phẩm Nhũ nhân rồi. Nghe người truyền thánh chỉ nói, mỗi tháng còn có bổng lộc nữa, mời mọi người ăn chút sủi cảo cũng không là gì mà.” Trương bà nương cười tủm tỉm nói: “Mọi người không ăn thì về đi, dù sao ta cũng muốn ăn mấy miếng dính chút vận khí.”
Triệu lão thái thái tuy rằng luyến tiếc lương thực, nhưng rất rõ ràng, đây là chuyện phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, sủi cảo này nhất định phải mời.
Lão nhân gia lúc này vung tay lên: “Các nam nhân về nhà chuyển bàn ghế, mấy phụ nhân thì để hài tử xuống, giúp nhồi bột mì làm sủi cảo, tranh trước khi mặt trời xuống núi phải làm cho xong số sủi cảo này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây