“Biểu tỷ.”
Hạ Tiêu đứng lên, chắp tay chào hỏi, tư thái tỏ ra thành kính nhưng vẻ mặt vẫn thờ ơ lạnh nhạt.
Trình Loan Loan đặt màn thầu lên bàn: “Đây là màn thầu mới ra lò, tranh thủ vẫn còn nóng ăn mấy cái đi, tối nay nếu đói bụng để trong nồi hấp cách thủy một chút là có thể ăn được.”
Nàng lấy ra một cái hộp gỗ từ trong tay áo đưa qua, “Đây là lá trà lúc trước ta mua ở trên trấn, bọn nhỏ trong nhà đều không thích uống trà, ngươi cầm uống đi.”
Hạ Tiêu quả thật cần trà, đây là thói quen hình thành trong hai mươi sáu năm qua của hắn, trong lúc nhất thời không thay đổi được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây