Thẩm huyện lệnh bắt lấy tay áo Trình Loan Loan.
Chờ đến khi Trình Loan Loan quay đầu nhíu mày nhìn hắn, hắn mới ý thức được mình vừa thất lễ, vội vàng buông tay ra.
“Thật xin lỗi, là do ta quá đường đột!” Thẩm huyện lệnh lắp bắp mở miệng, “Ta chỉ muốn ngươi nhận cây trâm này, ngươi đeo lên nhất định sẽ rất đẹp mắt.”
“Huyện lệnh đại nhân!” Trình Loan Loan nghiêm mặt nói, “Dân phụ vẫn nghĩ rằng chuyện này là do một mình Tiểu Chính nhất thời cao hứng gây nên, cho nên chưa bao giờ nghiêm túc xem xét, nhưng xem ra hiện tại huyện lệnh đại nhân cũng có ý này, mặc kệ có phải là nghĩ nhiều hay không, dân phụ đều phải nói rõ ràng, dân phụ quyết vì trượng phu tử trận sa trường mà cả đời thủ tiết không tái giá, kính xin huyện lệnh đại nhân không nên lãng phí thời gian trên người dân phụ.”
Nàng nói xong, xoay người bước ra khỏi đại sảnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây