Trước mặt Thẩm Chính đặt một cuốn sách, nhưng hai mắt hắn đã bay ra phòng ngoài.
Hắn đã sớm nghe thấy âm thanh vang lên từ bên ngoài, vốn muốn ra xem náo nhiệt, kết quả lại nghe được âm thanh vô cùng quen thuộc.
Cha hắn đã đến đây rồi, hắn nào dám làm chuyện càn rỡ. Hắn nhanh chóng mở sách ra, còn giả bộ như đang học bài.
Tai hắn nghe thấy tiếng bước chân đang ngày càng tới gần, hình như là đã bước vào rồi, đang đứng sau lưng hắn.
Rốt cuộc hắn cũng ngụy trang không nổi nữa, khép sách rồi quay đầu lại, nhìn vào ánh mắt có phần tự hào của Thẩm huyện lệnh, hắn nhếch môi cười nói: “Cha, sao người lại tới đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây