Triệu Nhị Cẩu chế giễu lại: “Không phải ngươi cũng như vậy sao, một thân áo vá mà còn không biết xấu hổ nói ta nữa à?”
“Mặc dù ta mặc y phục có miếng vá nhưng trong bụng ta có mực, có tài hoa, có khí chất thánh nhân. Bụng có thi thư tự nhiên sẽ có khí chất, y phục rách nát không ngăn được khí chất của ta, cho nên, ta không hề quê mùa.” Thẩm Chính dùng lá cây làm quạt, lắc lư nói: “Nếu ngươi đi vào trong thành buôn bán, phải mặc một thân y phục sạch sẽ gọn gàng, nếu không thì những thương nhân kia mắt chó coi thường người khác, ngươi chưa kịp nói cái gì mà đã đuổi ngươi ra ngoài.”
Triệu Nhị Cẩu hừ nhẹ: “Cái này ta biết, không cần ngươi đến dạy.”
Triệu Tứ Đản nhảy nhót chạy ra: “Nhị ca, tiền của đệ giữ ở đây cũng vô dụng, cho huynh mượn làm vốn làm ăn này. Huynh nhớ kiếm tiền rồi thì trả lại cả gốc và lãi cho đệ đấy.”
Triệu Tam Ngưu cũng lấy túi tiền của mình ra: “Đệ cũng không dùng tiền, nhị ca, đều giao hết cho huynh này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây