Chưởng quầy lập tức đứng dậy, đóng cửa lại, kéo xuống màn xuống, tất cả nguồn sáng đều bị chặn nhưng trong phòng vẫn rất sáng.
Hộp dạ minh châu kia không ngừng phát ra ánh sáng ôn hòa.
Chưởng quầy chắc chắn đây chính là dạ minh châu!
Hắn hít sâu một hơi, không dám lộ liễu thể hiện dục vọng của mình, dù có chết thì dạ minh châu kia cũng phải thuộc về hắn.
Hắn ngồi xuống, uống một ngụm trà: “Dạ minh châu ở trấn Bình An quả thật hiếm thấy, bất quá nghe chủ nhân nhà ta nói ở kinh thành có thể thường xuyên nhìn thấy, cái này ở kinh thành có giá hai trăm lượng bạc, ở trấn Bình An liền chiếu theo giá cả này, ngươi thấy thế nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây