Tiền Huy vốn xem thường, tuy nhiên hắn liếc mắt một cái, chén sứ đựng trà thảo dược này rất đẹp. Hắn sờ một chút liền biết, đây là hàng thượng đẳng, so với bát đĩa thường dùng trong nhà bọn họ không kém bao nhiêu.
Dưới đáy bát sứ trắng còn có cánh hoa màu đỏ, đựng trà thảo dược màu nâu, không dơ dáy bẩn thỉu như trong tưởng tượng của hắn.
Hắn uống một ngụm, gật đầu: “Uống rất ngon.”
Trình Loan Loan cười nói: “Chỉ là mấy thảo dược tùy tiện hái ở trên núi thôi, bỏ vào trong nước nấu thành trà, mấy hài tử trong nhà đều rất thích uống.”
Lúc này, trong số mấy thư sinh có người nhận ra: “Người bán thạch băng trước cửa thư viện Nam Phủ chính là đại thẩm phải không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây