“Chiếc bánh bột ngô khô khốc này ăn vào sẽ bị nghẹn chết người.” Tần Vương đi đến, cầm lấy một cái hộp đựng thức ăn từ tay tùy tùng, “Ở đây có vài món điểm tâm vừa mềm vừa ngon, Tuệ Thục Nhân hãy ăn một chút đi.”
Trình Loan Loan ngẩng đầu nhìn Tần Vương, nhìn thấy trong mắt hắn đầy tơ máu, bọng mắt thâm đen và một chút râu mọc lởm chởm xung quanh môi, vừa nhìn đã có thể biết được vị Tần Vương này thực sự cũng tốn rất nhiều công sức đi tìm nàng.
Nàng mở miệng nói: “Tạ ơn vương gia.”
Đây là lần đầu tiên Tần Vương nhận được lời cảm ơn một cách thật lòng của Trình Loan Loan, vốn dĩ muốn biểu hiện sự quan tâm của mình hơn một chút thì lại bị Triệu Tam Ngưu không một tiếng động ngăn chặn.
Tiểu tử này dáng người cao lớn, đứng chắn trước người Trình Loan Loan, cả người nàng đều bị che đi, Tần Vương hoàn toàn không thể tiếp cận được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây