“Để Tuệ Thục Nhân chê cười rồi.”
Mặt mũi Thẩm Đông Minh tràn đầy xấu hổ, rót cho Trình Loan Loan một chén trà.
“Cái này có cái gì mà bị chê cười hay không bị chê cười.” Trình Loan Loan uống một ngụm trà rồi nói, “Thân là nương, ta tất nhiên là lo lắng cho nhi tử đủ thứ, ví dụ, hiện tại mỗi ngày ta quan tâm hôn sự của Tam Ngưu, suy nghĩ xem nương tử của hắn là người thế nào. . . Tóm lại, ta cảm thấy rất bình thường, Thẩm đại nhân không cần cảm thấy ngại ngùng.”
Trong lòng Thẩm Đông Minh thoải mái hơn, sau đó nói đến chuyện của Hộ bộ.
Ba, bốn năm qua, bởi vì mở rộng lúa tái sinh và bông vải, cuộc sống của dân chúng Đại Vũ triều tốt hơn không ít, lại thêm các loại máy móc nông nghiệp như guồng nước được đưa vào sử dụng, sau khi tăng thuế nông nghiệp trên diện rộng, quốc khố tràn đầy, triều đình liền định tạo phúc cho dân, quyết định năm sau chính thức xây dựng công trình thuỷ lợi, Thẩm Đông Minh bởi vì những chuyện trải qua trong quá trình nhậm chức tại huyện Bình An bị sai khiến tham gia chuyện trọng đại này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây