“Ta khai, ta khai hết tất cả!” Lưu Khôi siết chặt nắm đấm: “Là một thương nhân tên là Ngô Tùng Bách ở Hồ Châu tìm được ta, nói nếu như ta có thể đem độc dược hạc đỉnh hồng đổ vào trong ao của Lý Gia câu, liền cho ta một khoản bạc. Lúc nói chuyện hắn cho hai trăm lượng, sau đó rất nhiều người ở Dương Châu ăn tôm hùm đất bị trúng độc, ta tới cửa tìm hắn, hắn lại cho ta năm trăm lượng bạc nữa... Nhưng không biết thế nào, đột nhiên hắn thở hổn hển đến tìm ta, lấy sạch toàn bộ tiền của ta, còn đuổi hết bà nương tiểu thiếp của ta đi nữa…Đại nhân, hắn mới là người xấu, ta vô tội, ta thật sự vô tội a...”
Chúc tri phủ nheo mắt lại: “Người đâu, đi điều tra xem Ngô Tùng Bách là ai, nếu còn ở Hồ Châu, lập tức truyền đến phối hợp thẩm án!”
Đám nha sai lĩnh mệnh lập tức đi làm, hỏi thăm hồi lâu, mới biết Ngô Tùng Bách căn bản không phải là người Hồ Châu, từ mười ngày trước cũng đã rời khỏi Hồ Châu, không biết đi đâu.
Tất cả những chuyện này, Trình Loan Loan đã sớm đoán được.
Chuyện của Hạ gia bị bại lộ, những người dưới tay một vòng cài một vòng này đương nhiên sẽ ẩn nấp toàn bộ, nếu không thì Hạ gia sẽ chịu không nổi a.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây