Đầu đường, bách tính đang nghị luận việc này, người Trình gia cũng đang nghị luận việc này.
Trình gia vẫn ở trong hẻm Đức An bên ngoài kinh thành, Tư Đồ Mạn ôm nữ nhi ngồi ở trong sân dỗ dành, Trình đại tẩu đang may giày đầu hổ cho tôn nữ.
Nàng ta cắn đứt sợi chỉ, giật giật khóe môi nói: “Chiêu Nhi, nhị cô con thật sự rất biết kiếm chuyện, làm sao lại chạy đến thành Dương Châu chứ, nàng và Hạ đại nhân kia có mâu thuẫn, Hạ gia ở Kinh Thành có thể buông tha cho nàng sao? Nàng cách khá xa thì không sao, con và Hạ đại nhân là quan đồng liêu, Hạ gia nếu như nhằm vào con thì cái chức quan thất phẩm của con lúc nào mới có thể thăng lên?”
“Nhị cô hắn dám kiếm chuyện vậy thì hẳn là có hậu chiêu xử lý cục diện rối rắm.” Trình lão thái thái lạnh lùng nói, “Năm trước đại thiếu gia Hạ gia từ thôn Đại Hà chật vật hồi kinh, ta cũng cho rằng Chiêu Nhi sẽ gặp nạn, đến bây giờ không phải cũng không có việc gì sao? Hiện tại nhị cô hắn là Tuệ Thục Nhân tam phẩm, trước kia ta thiếu kiến thức, không hiểu tam phẩm cao bao nhiêu, ta ở Kinh Thành sinh sống hai năm, còn có thể không hiểu sao? Cho dù Chiêu Nhi tất cả thuận lợi, muốn lên tới quan tam phẩm vậy cũng phải chí ít bốn mươi năm mươi tuổi... Nhị cô hắn là người có bản lĩnh, không cần chúng ta ăn no quan tâm mù quáng.”
Từ khi tới Kinh Thành, thấy qua sự kiện lớn, lão nhân gia bà ta liền càng ngày càng hiểu rõ nhị nữ nhi này của bà ta có bao nhiêu lợi hại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây