“Ta có thể chắc chắn nói cho mọi người, bản thân tôm càng không có độc, nếu không năm ngoái hẳn là sẽ có người trúng độc vì ăn nó. Vì sao năm nay lại xuất hiện chuyện như vậy, là bởi vì, có kẻ xấu bỏ độc vào hồ nước nuôi tôm, điều may mắn duy nhất chính là, hồ nước đủ lớn, tôm càng đủ nhiều, cho nên độc tính bị giảm bớt, cũng may không tạo thành tử vong, đây cũng là may mắn lớn nhất trong bất hạnh.”
“Ta ở đây cam đoan với mọi người rằng, thời gian tới trấn Đại Hà sẽ tăng cường nhân lực phòng thủ, bảo đảm mỗi khâu đều ở trong sự kiểm soát, tuyệt đối sẽ không để rủi ro năm nay tái diễn... Rủi ro năm nay đã xảy ra, vì phòng ngừa tôm độc chảy vào thị trường, lần này ta đến thành Dương Châu đã đem tất cả tôm độc tới, chính là những thứ mọi người nhìn thấy.”
Nghe thấy nàng nói như vậy, đám người bị dọa đến lại một lần nữa lui lại.
Bọn họ không rõ, những vật này đã có độc, vì sao phải tốn công sức như vậy vận chuyển đến Dương Châu, phí chuyên chở cũng là một khoản chi tiêu không nhỏ.
Trình Loan Loan đưa tay, chỉ về phía một chỗ núi thấp ở hướng đông cửa thành: “Thấy cái hố bên kia không, đó chính là nơi chôn tôm trúng độc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây