“Đây là một nhánh nhân sâm mà thần phụ ngẫu nhiên lấy được, tìm lang trung đánh giá, nói là ước chừng khoảng tám trăm năm.” Trình Loan Loan cúi đầu nói: “Đây là nhân sâm cực phẩm hấp thu tinh hoa thiên địa nhật nguyệt, nên trình lên Hoàng hậu nương nương.”
Nhân sâm này, là nàng mua ở hệ thống thương thành, giá niêm yết là bảy trăm vạn, quy đổi thành tiền tệ Đại Vũ triều, là bảy ngàn lượng bạc.
Số tiền này vô luận đặt ở trước mặt ai, đều là một khoản tiền lớn, nhưng Hoàng hậu ban thưởng cho nàng nhiều thứ như vậy, những thứ đồ ban thưởng kia cộng lại khoảng chừng ba bốn ngàn lượng bạc, mà Hoàng hậu đối với nàng chiếu cố cùng cho nàng vinh dự, không cách nào dùng tiền tài đổi lấy được, tặng nhân sâm trị giá bảy ngàn lượng bạc, nàng không thiệt thòi.
“Tám, tám trăm năm, nhân sâm tám trăm năm...” Chu ma ma nói chuyện cũng trở nên lắp bắp: “Đây mới là nhân sâm vương chân chính nha.”
Hoàng hậu không dám đụng vào nhân sâm, phủ hộp gấm lên, ánh mắt nhìn về phía Trình Loan Loan lại có thêm vài phần chân thành: “Những thứ tốt như vậy ngươi đều có thể lấy ra hiến cho hoàng thất, đủ để chứng minh ngươi chân thành với hoàng thất, bổn cung cũng không có thứ gì tốt tặng lại cho ngươi, nhưng bổn cung có thể hứa hẹn, chỉ cần ngươi ở kinh thành một ngày, bổn cung sẽ bảo vệ ngươi một ngày.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây