Khi sắc trời vẫn còn tối đen, Trình Chiêu cũng đã rời giường xuất phát từ nhà đi tới bên ngoài cửa kinh thành.
Lúc này cửa thành đã xếp một hàng người rất dài, có người vào thành buôn bán, có người vào thành đi chợ, cũng có người giống như hắn, chuẩn bị vào thành để vào cung thượng triều.
Vì để vào thành sớm một chút, mỗi ngày hắn đều phải dậy sớm gần một canh giờ.
Lúc chân trời mới hé ra một tia sáng, cửa thành lúc này mới mở ra, đám người xếp hàng tiến vào.
Trình Chiêu cất bước đi vào, lúc này một bóng người quen thuộc đi về phía hắn: “Trình huynh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây