“Vi thần không dám cầu tình cho Tuệ An nhân.” Trình Chiêu cúi đầu: “Chỉ là vi thần cảm thấy, nếu Trùng vương tiết chính là vì cầu mong ngũ cốc phong đăng, mà Tuệ An nhân sở dĩ trở thành Tuệ An nhân, chính là bởi vì tái sinh lúa gạo, làm cho bao nhiêu bách tính thoát khỏi đói khát. Không bằng để cho Tuệ An nhân tham dự Trùng vương tiết, thành tâm cầu phúc cho vạn dân, coi như là lấy công chuộc tội... Kính xin Hoàng thượng cho Tuệ An nhân cơ hội này.”
Sau khi hắn nói xong, Hoàng đế không mở miệng, ngự thư phòng an tĩnh lại.
Trình Chiêu quỳ trên mặt đất, lòng bàn tay rịn ra một tầng mồ hôi.
Hắn chỉ là một tân quan thất phẩm không quá quan trọng, lại dám đưa ra yêu cầu cho đương kim thánh thượng, cho dù lúc này thánh thượng bãi miễn chức quan của hắn, cũng là hắn đáng đời.
Mặc dù hắn đã lường trước được tất cả các kết quả, hắn vẫn muốn đặt cược.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây