Mười phong thư được bày đầy trên chiếc bàn đá trong đình.
Trình Loan Loan tiện tay mở ra một phong, là thư bằng tiếng Anh, ba bốn trang giấy, cực kỳ dài.
Chương đại nhân ho khan hai tiếng, ngượng ngùng nói: “Bởi vì A Tát Bố và triều Đại Vũ cách nhau quá xa, trao đổi thư từ cũng không nhiều nên chỉ có vài phong này thôi. Một phong thư dài ba bốn trang giấy nhưng ta chỉ có thể dịch ra ngôn ngữ của triều Đại Vũ được nửa trang, cũng không biết dịch có đúng hay không…. Còn mong Tuệ An nhân giúp đỡ xem là có ý gì.”
Đúng là Trình Loan Loan xem tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ nhưng phong thư này lại sử dụng một số cách dùng tiếng Anh cổ nên phải một lúc sau nàng mới phản ứng lại kịp. Cho dù như vậy cũng không cản trở nàng hiểu được ý đại khái của phong thư này, chỉ là một phong thư hỏi thăm sức khỏe bình thường mà thôi nhưng dong dài đến ba bốn trang.
Nàng đặt bức thư xuống, mở miệng nói: “Đột nhiên xem qua thế này ta thật sự không hiểu, Chương đại nhân cũng đừng làm khó ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây