Các tiểu binh ở đây trợn tròn mắt: “Cái này, những thứ này đều có thể ăn được sao?”
“Ăn đi ăn đi.” Trình Loan Loan cười tủm tỉm nói: “Tam Ngưu mới đến, may mà có các ngươi chiếu cố, ta cũng không có thứ gì tốt mang cho các ngươi, đều tới đây ăn đi.”
Triệu Tứ Đản cắn một miếng thịt khô: “Nương ta làm rất ngon, các ngươi không ăn ta sẽ ăn hết đấy...”
Nhóm tiểu binh vây quanh, say sưa ăn ngon lành.
Trình Loan Loan ngồi ở bên cạnh cùng bọn họ nói chuyện phiếm, hỏi một ít tình huống của Tam Ngưu trong quân doanh, cũng không khác gì so với trong thư viết gửi về, mỗi ngày tuy rằng mệt mỏi, nhưng cũng coi như là vô ưu vô lự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây