Lúc Trình Loan Loan đang sắp xếp công việc thì Triệu Tứ Đản cọ tới bên người nàng: “Nương, nương đi lần này cũng ít nhất hai tháng, rất lâu… Lỡ như xảy ra chuyện trì hoãn thì sợ là đến tháng bảy, tháng tám mới có thể trở về, lâu như vậy không nhìn thấy nương thì con sẽ buồn lắm.”
Triệu Nhị Cẩu dừng một chút nói: “Nương, không bằng con cũng đi cùng nương vào kinh một chuyền, vừa lúc quan sát sự đời.”
Triệu Tứ Đản lập tức nói tiếp: “Con cũng đi, con cũng đi.”
Triệu Đại Sơn buông đồ vật trong tay: “Vẫn là để con đi, con là trưởng tử, có trách nhiệm và nghĩa vụ bầu bạn bên cạnh nương.”
Nhìn nét mặt không thể buông bỏ của ba nhi tử, trong lòng Trình Loan Loan cảm thấy rất bình yên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây