Mùng bày tết vừa qua đi, người trong thôn liền bắt đầu bận rộn, người cần đến phường thì đến phường, người cần xuống đồng thì xuống đồng, người cần tiếp đãi du khách thì tiếp đãi du khách.
Đầu tháng giêng, đúng lúc hoa mai nở rộ, những bông tuyết nho nhỏ rơi trên đóa hồng mai, vô cùng đẹp mắt, hấp dẫn không ít văn nhân nhã sĩ trong thành. Những người này vừa đến ngắm hoa, cũng là đến tham quan học đường Đại Hà, càng là vì để bái phỏng Ngu sơn trưởng. Hiện giờ tất cả mọi người không gọi là Ngu phu tử nữa, mà là cung kính gọi một tiếng Ngu sơn trưởng.
Dưới sự dẫn dắt của Ngu sơn trưởng, học đường mới xây cũng dần dần đi vào quỹ đạo.
Trình Loan Loan nhìn học đường phía xa như đội đất mọc lên, nghĩ đến Thiết Trụ lúc trước là người biết chữ nhiều nhất trong thôn Đại Hà, nghĩ đến bốn nhi tử hai năm trước ngay cả phép cộng trừ trong phạm vi mười cũng không biết…Nghĩ đến đủ loại gian khổ trên con đường đi tới này, nội tâm của nàng giống như bị cái gì đó lấp đầy, loại cảm giác này không cách nào nói thành lời.
“Nương đang nhìn cái gì thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây