Trình Loan Loan uống một ngụm trà, nhìn vào khoảng không ở đằng xa.
“Mùa thu năm trước ngươi nằm trong bụi cỏ toàn thân đều là máu, nhìn rất dọa người, ta còn tưởng rằng ngươi không cứu được nữa.” Nàng đảo mắt nhìn hắn: “Cách một năm thì người đuổi giết ngươi lúc trước sẽ buông bỏ thù hận sao, ngươi như vậy trở về có gặp nguy hiểm gì không?”
Tuy rằng nàng và Hạ Tiêu chỉ là biểu tỷ đệ trên danh nghĩa, nhưng một năm qua Hạ Tiêu cũng đã rất chiếu cố mấy nhi tử của nàng, rất nhiều hán tử trong thôn cũng theo hắn học võ, hắn cũng tận tâm mà dạy, cũng sẽ không vì khả năng tiếp thu của hán tử trong thôn không tốt mà thiếu kiên nhẫn, nàng hy vọng Hạ Tiêu lúc nào cũng có thể sống tốt, không cần phải trở lại kinh thành chui đầu vào chỗ chết.
Hạ Tiêu cười cười: “Bởi vì nguy hiểm mà đời này vĩnh viễn không quay về sao, người nhà của ta đều ở kinh thành, bọn họ cũng không biết ta còn sống.”
Trình Loan Loan nhàn nhạt mở miệng: “Người lúc trước đuổi giết ngươi hẳn cũng là có quan hệ họ hàng với ngươi nhỉ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây