Tào Oánh Oánh nhận lấy bùa bình an, trên mặt mới có nụ cười: “Chờ con có thời gian liền về nhà tìm Mạnh di nói chuyện.”
Mạnh thị cùng nàng tuổi tác quá gần nhau, gọi mẫu thân gọi không ra miệng, hai người nhất trí gọi Mạnh di là được, còn có vẻ thân cận hơn một chút.
Sau khi tiễn Tào Đức Phúc đi, Trình Loan Loan cũng suy tư không biết nên bảo ai đi kinh thành, cuối cùng định ra Trình Giáp và Trình Ất.
Trình Giáp chắp tay nói: “An nhân, thuộc hạ một người đi là được, Trình Ất ở lại bảo vệ an toàn cho An nhân.”
Bốn thị vệ bọn họ, một người đi theo Trình Chiêu đi tham gia khoa cử, đoán chừng nửa năm mới có thể trở về. Hắn cùng Trình Ất hộ tống thọ lễ đi kinh thành, ít nhất cũng là hai ba tháng thời gian, nếu chẳng có người lẻn vào nhà gây chuyện bất lợi đối với An nhân, vậy bọn họ có chết muôn lần cũng không hết tội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây