“Hoan Hoan, cậu yên tâm, trong toàn trường chỉ có một mình mình biết chuyện này!” Phùng Tư Tư tư hít hít mũi, trịnh trọng bảo đảm với Đường Hoan.
Hốc mắt Đường Hoan ầng ậng nước, cô mỉm cười nói: “Cảm ơn ~”
Cảm ơn cô ấy đã đồng ý che giấu giúp cô, cảm ơn cô ấy đã không vì chuyện này mà không chơi với cô nữa.
Cô luôn yếu đuối, không muốn trải qua cuộc sống bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, cũng không có dũng khí để chống lại những lời bàn tán đó.
Vừa rồi cô nghĩ rằng kết quả tồi tệ nhất sẽ là sau này cô không đi học nữa, đến lúc thi thì cố gắng đi thi là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây