Nuốt miếng bánh bao trong miệng, Đường Hoan lại;ấy thêm một cái nữa, hạ mắt xuống chấm nước sốt, nói nhỏ: “Thật ra nếu anh không có thời gian thì em cũng có thể tự mình chuyển được.”
Lần trước cô dùng gạch đập Lý Phong thành như vậy, nhất định sau khi hồi phục vết thương anh ta sẽ đến tìm cô, cô thật sự không thể trì hoãn thêm được nữa.
Mạnh Trạch Ngôn gật đầu: “Vậy thì chuyển vào buổi sáng đi.”
“Cảm ơn.” Đường Hoan vốn đã nghĩ đến việc tự mình chuyển đồ, không ngờ Mạnh Trạch Ngôn lại dễ nói chuyện như vậy.
Anh bảo cô buổi chiều chuyển, không phải ý là buổi sáng anh có chuyện sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây