Đối phương trầm mặc một lúc lâu, sau đó âm thanh lại vang lên: “Hoan Hoan, xin lỗi em, là do anh không bảo vệ tốt cho em, chờ anh trở về, anh sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”
“Vâng.” Nghe giọng nói trong ống nghe, Đường Hoan cúi đầu nhìn xuống mặt đất, một giọt nước nện ở trên mặt đất, tạo ra một vệt nước nho nhỏ
Đây không phải là cảm xúc của Đường Hoan, mà là sự uất ức do nguyên thân để lại, cô thật sự quá uất ức.
Người đối diện vẫn tiếp tục nói chuyện: “Hoan Hoan, cho anh địa chỉ, anh gửi ít đồ cho em.”
“Vâng, địa chỉ là tây thành…” Đường Hoan nói địa chỉ và số điện thoại của nhà họ Mạnh cho người ở đầu dây bên kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây