Mặc quần áo tử tế xong, Mạnh Trạch Ngôn cũng không rời đi luôn, mà ngồi vào trên ghế salon đơn ở gần đó, thích thú nhìn cô, như đang đợi cô thay quần áo.
“! ! !” Đường Hoan chỉ có thể mở miệng đuổi người: “Anh thay quần áo xong rồi thì mau vào bếp giúp mẹ nấu cơm đi.”
Nhưng Mạnh Trạch Ngôn lại lắc đầu nói: “Không được, anh sợ giúp xong trở lại em nói cám ơn với anh.”
“······” Nghe lời này của anh, Đường Hoan thầm nghĩ chẳng lẽ anh đang ám chỉ cô điều gì sao?
Anh không vui khi cô nói cám ơn ở trên xe hoa vừa nãy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây