“Mạnh Trạch Ngôn!” Vừa rồi cô còn gọi điện thoại hỏi, mẹ nói anh vẫn chưa trở về, bây giờ anh lại đứng ngay trước mắt cô!
Cô cảm thấy vừa rồi mình lui về phía sau một bước thật sự quá lãng phí thời gian, Đường Hoan lập tức nhào vào trong lòng anh, va mạnh vào trong lòng anh.
Mạnh Trạch Ngôn vội đưa tay đón cô, ôm cô vào lòng: “Tiểu Hoan, anh trở về rồi.”
Cô đã chờ ngày này rất lâu, anh cũng mong chờ rất lâu.
Đường Hoan ngẩng đầu lên nhìn anh, làm thế nào cũng không thể áp chế được nụ cười trên môi, nhưng miệng vẫn tức giận phàn nàn: “Anh về muộn! Đã nói là một năm, nhưng anh về muộn ba ngày.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây