Hạ Sở Sở rưng rưng nước mắt nhìn cô, ánh mắt như thể Đường Hoan đang bắt nạt mình: “Cậu còn muốn thế nào nữa?”
Đường Hoan tức giận!
Nhìn xem! Cô ấy đối xử khác biệt với người khác nhau! Không dám nói mấy lời âm dương quái khí với người cao lớn như Trần Mỹ Phương, nhưng dám nói kiểu đó với người nhỏ gầy như cô.
“Tớ biết cậu muốn khóc, nhưng cậu khoan hãy khóc đã.” Đường Hoan chỉ tay về phía hộc tủ của mình: “Cậu lấy hết đồ của mình ra khỏi tủ của tớ trước đã, tớ còn phải dùng tủ. Với phiền cậu cũng xin lỗi tớ, bởi vì cậu tự tiện chiếm tủ của tớ. Nếu cậu không nói xin lỗi, tớ cũng sẽ đi tìm giáo viên.”
Đường - trái hồng mềm - Hoan bắt chước theo!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây